Charlotte, Philip và Abe nghe Liễu Kình Vũ nói xong, sắc mặt tất cả rất khó coi.
Bọn họ không ngờ, đối với chuyện này Liễu Kình Vũ không những không phủ nhận mà còn nói ra rõ ràng như thế.
Charlotte vẻ mặt âm trầm nhìn về phía Liễu Kình Vũ, trong giọng nói để lộ vài phần hận ý:
– Liễu Kình Vũ, anh có biết anh làm như vậy sẽ có hậu quả như thế nào không?
Liễu Kình Vũ ha hả cười:
– Có thể có hậu quả gì? Tôi đường đường là Ủy viên Thường vụ Thị ủy Đông Giang, cán bộ Trung Hoa, giữ gìn lợi ích của quốc gia, của thị xã Đông Giang và của nhân dân là bổn phận của tôi. Nếu như ngay cả việc này còn phải suy xét hậu quả thì Liễu Kình Vũ tôi đây còn được coi là cán bộ nữa không?
Charlotte nhướn ánh mắt đầy sát khí về phía Liễu Kình Vũ:
– Liễu Kình Vũ, anh cũng đã biết, thò đầu ra trước là rắn chết, súng bắn chim đầu đàn, anh không sợ cây to đón gió à?
– Nếu sợ thì đừng có làm quan.
Liễu Kình Vũ nói như đinh đóng cột.
Abe thấy Charlotte và Liễu Kình Vũ giằng co, lập tức lấy ra một tờ chi phiếu vỗ lên mặt bàn, đẩy sang Liễu Kình Vũ:
– Liễu Kình Vũ, tấm chi phiếu này có giá trị 50 triệu. Chỉ cần anh đồng ý không quấy rối, tiền này sẽ là của anh. Hơn nữa, chúng tôi còn có thể bảo vệ chức quan của anh, Chủ tịch thành phố hay Bí thư anh đều có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cao-quyen-luc/2750563/chuong-482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.