Lưu Phi nghe Gia Cát Phong nói vậy, vẫn lắc đầu y như cũ nói:
- Không sao đâu, cây ngay không sợ chết đứng, trọc giả tự trọc, nếu Liễu Kình Vũ không làm gì sai trái, cho dù bọn người Lý Vạn Quân có đặt điều ra chuyện gì đi nữa thì cũng không thành vấn đề. Hơn nữa tôi thấy với lòng dạ và ý chí của Lý Vạn Quân, chưa chắc ông ta đã dám trực tiếp làm việc này đối với Liễu Kình Vũ, bằng không mà nói, cái chức Uỷ viên thường vụ Tỉnh uỷ của ông ta chưa chắc đã được ngồi yên ổn. Dù sao thì số người mơ ước đến vị trí này của ông ta cũng không hề ít, , nếu như quả thật là ông ta ngay cả loại sai lầm này cũng phạm vào, sợ rằng lần này chưa cần đến chúng ta ra tay cũng sẽ có người ra tay thu thập ông ta. Tôi đoán rằng chắc là Lý Vạn Quân muốn dùng chiêu lập lờ đánh lận con đen, dùng kế thay mận đổi đào thôi mà.
- Lập lờ đánh lận con đen, thay mận đổi đào sao?
Gia Cát Phong có chút nghi ngờ hỏi.
Lưu Phi gật đầu:
- Đúng vậy, đầu tiên là dùng một chiêu lập lờ đánh lận con đen, đem tội danh tất cả đổ lên đầu Liễu Kình Vũ, tạo thành sự thật trước đã. Thông qua sự điều tra và đàm phán của Ủy ban Kỷ luật, bôi nhọ thanh danh của Liễu Kình Vũ, sau đó thuận thế thay mận đổi đào, lấy lại chức vụ Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật thị xã Đông Giang của Liễu Kình Vũ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cao-quyen-luc/2750524/chuong-464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.