Khiếp sợ.
Vô cùng khiếp sợ.
Liễu Kình Vũ tuyệt đối không ngờ, ở thị trấn Hắc Môi nhỏ bé nhìn như không gợn sóng này lại tồn tại một bí mật to lớn như thế.
Mãi đến lúc này, Liễu Kình Vũ mới hiểu được phần nào vì sao lúc trước khi mình ở thành phố Liêu Nguyên tiếp nhận vụ án này, Tôn Ngọc Long lại phản ứng dữ dội như vậy. Bằng không, nếu thị trấn Hắc Môi không tồn tại một số chuyện vô cùng nhạy cảm như vậy, với cấp bậc của Phó chánh văn phòng Ủy ban nhân dân một thị trấn nhỏ như Tô Lực Cường sao có thể mời được Bí thư Thị ủy Tôn Ngọc Long đích thân ra mặt chứ. Cho dù là Phó chủ tịch thị trấn Triệu Kim Long đích thân ra mặt cũng không được đấy chứ.
Hàng năm bán than đá đạt được mấy trăm triệu, thu nhập tài chính hàng năm lại không đến một triệu. Vậy số tiền bán than đá kia đi đâu? Chẳng lẽ lượng than đá khổng lồ như vậy, thị trấn Hắc Môi lại không có nổi một mỏ than nhà nước sao?
Chuyện này rốt cuộc là sao.
Trong khoảng thời gian ngắn, Liễu Kình Vũ vô cùng chấn động.
Tuy nhiên Liễu Kình Vũ là người thông minh. Khi thẩm vấn người nhà Triệu Kim Phượng, Vương Hải Bình, hắn từng quan sát qua vẻ mặt vài người khi bị thẩm vấn, phát hiện khi bọn họ đọc bản báo cáo về những chuyện có liên quan tới thị trấn Hắc Môi và mỏ than cho đám người Triệu Kim Phượng, vẻ mặt những người này có vẻ vô cùng tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cao-quyen-luc/2750371/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.