Tuy nhiên, theo sau đám người Liễu Kình Vũ, Tôn Ngọc Long không thấy có thêm người đi ra. Ngay lập tức y liền kết luận: Liễu Kình Vũ không tiếp Lãnh đạo Tỉnh ủy. Vì như vậy nên thắc mắc của Tôn Ngọc Long càng lớn. Liễu Kình Vũ chỉ là một Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật nho nhỏ, trong Thị ủy cũng đứng thứ hạng gần cuối, vì sao hắn có thể bước vào phòng chữ Thiên số 1? Trong khi bản thân y, đường đường là một vị Bí thư Thị ủy lại chỉ có thể ở phòng chữ Thiên số 6? Chẳng lẽ Liễu Kình Vũ cùng Tổng giám đốc khách sạn La Hải Phong có quen biết?
Trong lúc y mắc kẹt giữa một loạt câu hỏi, đám người Liễu Kình Vũ và bọn họ đã gặp nhau rồi.
Liễu Kình Vũ cười nói với Tôn Ngọc Long:
- Bí thư Tôn, các vị thật sự bận rộn quá. Thế công việc đã làm xong chưa vậy?
Tuy rằng hắn cười nói như vậy nhưng mỗi một chữ thốt ra lại cất chứa mũi dao, trực tiếp vạch trần lời nói dối của bọn họ, nhất định không chừa lại chút mặt mũi nào.
Khương Văn Quốc nghe thấy Liễu Kình Vũ nói như vậy, trong lòng dang lên từng đợt rét lạnh. Ông ta ý thức được, vị tân Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật này đúng là không phải một ngọn đèn cạn dầu. Vừa mới bị đặt bẫy một lần, hiện tại vừa gặp cơ hội liền không chút do dự tiến hành phản công. Như vậy xem ra, chỉ sợ tình hình Đông Giang sau này càng thêm loạn rồi.
Sắc mặt những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cao-quyen-luc/2750301/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.