Liễu Kình Vũ bị áp giải lên xe, nhanh chóng rời đường cao tốc, tuy nhiên Phó phòng Trần lại để lại một nửa lực lượng ở lại, lục soát tìm di động của Liễu Kình Vũ. Bởi vì ông ta rất rõ ràng, nếu chẳng may trước đó Liễu Kình Vũ đã nói cho bạn bè của hắn nơi giấu di động, nếu chẳng may vì thế mà sự tình bại lộ, như vậy vị trí của ông ta chắc chắn không giữ được rồi, cho dù không bị mất chức, chỉ sợ cũng phơi thây ở đâu đó, bởi vì ông ta cũng khá hiểu tình hình hiện giờ.
Ngồi trong xe cảnh sát, một đường bay nhanh. Chạy chỉ khoảng 7, 8km, xe đã đi vào nội thành.
Điều làm Liễu Kình Vũ kinh ngạc chính là trên đoạn đường 7, 8km vừa chạy qua, trừ 2km đầu tính từ chỗ hắn bị bắt lên xe, càng đi về sau cũng là ngoại ô thành phố rồi. Nhưng mặc dù chỉ là vùng ngoại ô, nhưng đã bắt đầu xuất hiện nhà cao tầng, cửa hàng đủ màu sắc, siêu thị đầy đủ mọi thứ. Cách nội thành khoảng 2km, nhà cao san sát, ngựa xe như nước, so với nội thành cũng không khác là bao. Sau khi tiến vào nội thành, Liễu Kình Vũ càng thêm kinh ngạc.
Thị xã Đông Giang này bất quá cũng chỉ là một thị xã trực thuộc thành phố Liêu Nguyên, nhưng nơi này so với thành phố Thương Sơn không kém hơn bao nhiêu, thậm chí còn hơn. Trên đường phố đều là xe hạng sang, làm cho người ta cảm thán độ giàu có của thị xã này.
Sau khi xe cảnh sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cao-quyen-luc/2750280/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.