Liễu Kình Vũ thản nhiên cười, nói:
- Thật ngại quá, Liễu Kình Vũ tôi là một người làm việc khá cố chấp. Càng là những chuyện người khác không dám làm, chỉ cần có lợi cho dân chúng thì tôi sẽ không chùn bước. Tôi cho các người nửa giờ đồng hồ, nếu trong vòng nửa giờ các người không ngừng sản xuất, Khu công nghệ cao sẽ cắt điện, cắt nước nhà máy các người.
Tuy bề ngoài Liễu Kình Vũ là đang cười nói, nhưng trong nụ cười lại ẩn chứa sự kiên định và cố chấp.
Thái Lượng vừa nghe Liễu Kình Vũ nói như vậy, liền biết chuyện này mình không thể giải quyết được rồi, lão cười khổ nói:
- Được rồi, để tôi xin chỉ thị của ông chủ một chút.
Nói xong, Thái Lượng đi ra ngoài tầm vài chục bước, đến chỗ Liễu Kình Vũ không nghe thấy được, lúc này mới lấy điện thoại ra bấm số của Hàn Bồi Khôn:
- Sếp, Liễu Kình Vũ yêu cầu Nhà máy chúng ta phải ngay lập tức ngừng sản xuất, nếu không sẽ cắt điện, cắt nước.
Hàn Bồi Khôn vừa nghe, lập tức giận tím mặt, cắn răng nói:
- Được, tôi biết rồi. Vốn dĩ tôi còn định tha cho hắn, thật không ngờ hắn tự tìm đến chỗ chết.
Sau khi cúp điện thoại, Hàn Bồi Khôn lập tức gọi đến cho cha mình là Hàn Minh Huy:
- Cha, Liễu Kình Vũ yêu cầu nhà máy phân hóa học của con lập tức đình công. Thằng nhãi này cũng quá đáng lắm rồi, phải dạy bảo hắn một chút.
Đầu bên kia điện thoại, Ủy viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cao-quyen-luc/2750222/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.