Giờ phút này, đối với việc điều chỉnh nhân sự của quận Tân Hoa và thành phố Thương Sơn, Liễu Kình Vũ không hay biết gì cả. Bởi vì hắn đã giao di động cho Đường Trí Dũng, để Đường Trí Dũng quản lý, còn chính mình ngồi lên chiếc ghế trên bờ đập chứa nước Quan Sơn, trong tay mang theo cần câu, híp mắt hưởng thụ.
Ánh nắng cuối thu tỏa bóng trên người Liễu Kình Vũ, hắn ngáp một cái, mắt bắt đầu nhắm chặt hơn. Một lát sau, từng đợt tiếng ngáy vang lên.
Ở bên cạnh, cách Liễu Kình Vũ chừng 5m là Đường Trí Dũng. Gã nhìn bộ dạng ngủ say của Liễu Kình Vũ, không khỏi bật cười.
Vị đại ca này của mình quả thực quá giỏi rồi, câu cá mà còn có thể ngủ. Mà điều chân chính khiến Đường Trí Dũng bội phục chính là vị đại ca này còn có tuyệt kỹ hạng nhất, lúc ngủ cũng có thể câu được cá lên.
Qua hơn mười phút, chỉ thấy cổ tay Liễu Kình Vũ đột nhiên run lên, sau đó thuận thế kéo cần câu phía bên phải lên, phía bên trái cũng có động, lập tức nhấc lên. Một con cá trắm cỏ nặng chừng hơn 1kg bị giật mạnh lên. Lúc này tiếng ngáy của Liễu Kình Vũ cũng ngừng lại.
Đây là kỹ năng đặc thù Liễu Kình Vũ bồi dưỡng được khi ở đại đội Nanh Sói. Bất cứ lúc nào có thời gian cũng có thể ngủ để đảm bảo khôi phục thể lưc, nhưng bất cứ lúc nào cũng cảnh giác bốn phía. Như vậy, hắn lúc nào cũng có thể nhanh chóng ngủ say, nhưng chỉ cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cao-quyen-luc/2750130/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.