Mã Hoa Lỗi quả thực không ngờ, trong phòng người nằm la liệt, người mà gã đinh ninh đang sống dở chết dở là Liễu Kình Vũ thì lại đang bình yên vô sự ngồi trên sô pha hút thuốc uống trà, tự do tự tại.
Sao có thể như vậy được? Hơn bốn mươi người cơ đấy, còn mang theo nhiều loại vũ khí. Nhưng nhiều người như vậy mà đến một góc áo Liễu Kình Vũ cũng không chạm đến được, chẳng lẽ tên Liễu Kình Vũ này không phải người ư? Điều này cũng quá khoa trương rồi.
Giờ phút này, ba tên người Nhật bên cạnh Mã Hoa Lỗi cũng đang trợn tròn mắt.
Suy nghĩ của bọn chúng về cơ bản là đồng nhất với Mã Hoa Lỗi, nhưng cảnh tượng trong phòng lại khiến bọn chúng thất vọng rồi.
Liễu Kình Vũ rít mạnh một hơi rồi nhẹ nhàng thả khói, sau đó cầm chén trà lên nhấp một ngụm, chân bắt chéo, căn bản không thèm nhìn đến đám người Mã Hoa Lỗi.
Mã Hoa Lỗi cũng là một loại người hung ác, nhìn thấy Liễu Kình Vũ không bị việc gì, lập tức quay sang nói với Phó phòng công an quận Ngô Chí Phong:
- Sếp Ngô, anh xem, tên họ Liễu này cũng thực sự quá kiêu ngạo rồi, ở trên địa bàn của chúng ta mà dám đả thương người khác. Huống chi còn ẩu đả nhà đầu tư của chúng ta nữa. Đây là một việc làm phá hoại môi trường đầu tư của quân chúng ta. Người giống như hắn ta, nhất định phải bị pháp luật nghiêm trị mới được.
Mã Hoa Lỗi nói xong, Ngô Chí Phong mười phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cao-quyen-luc/2750060/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.