Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Hàn Minh Cường chợt ngẩng đầu lên, nói với Liễu Kình Vũ:
- Trưởng phòng Liễu, Đại đội chấp pháp quả thực là do tôi quản lý, nhưng lúc này, quyết định cắt giảm nhân viên ở mức quy mô thực sự là hơi quá đáng, hơn nữa làm nhiều người nhà của nhân viên tức giận như thế, tôi cho rằng lần này, anh phải tự ra mặt giải quyết mới được.
Nghe Hàn Minh Cường nói vậy, Liễu Kình Vũ không khỏi híp mắt lại, lạnh lùng nhìn Hàn Minh Cường nói:
- Làm Phó phòng thường trực, nếu không thể ra lệnh được cho những người dưới quyền, vậy thì vị lãnh đạo này có phải rất không có trách nhiệm, rất không có năng lực? Tôi có thể nói rõ ràng cho ông biết, chuyện này Liễu Kình Vũ tôi có thể thoải mái giải quyết, nhưng tôi là Trưởng phòng, ông là Phó phòng mà một chuyện cỏn con như vậy cũng không muốn làm, vậy thì còn cần chức Phó phòng này để làm gì?
Nghe Liễu Kình Vũ nói xong, Hàn Minh Cường vô cùng vô cùng tức giận rồi, y thầm nhủ trong lòng: “Liễu Kình Vũ, Liễu Kình Vũ, mày cứ khoác lác đi, mày có thể giải quyết việc này sao, đúng là nằm mơ nói mộng. Mày cho mình là ai chứ, nếu không có bố ra mặt, chuyện này đừng mong giải quyết được.”
Đương nhiên, những lời này y chỉ có thể để ở trong lòng, không thể nói ra ngoài miệng được. Nhưng y đã nhận định là Liễu Kình Vũ không thể giải quyết nổi việc này, những lời Liễu Kình Vũ nói vừa rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cao-quyen-luc/2749861/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.