Nghe Long Tường nói xong, Liễu Kình Vũ cười ha hả:
-Hừ, nếu bọn họ thành thành thật thật đối phó với tôi, tôi sẽ không làm gì bọn họ, còn nếu bọn họ muốn ngầm giở mấy trò đấy, bọn họ sẽ biết cái gì mới gọi là đau, thế nào mới là chân chính âm hiểm.
Nghe Liễu Kình Vũ nói xong, Long Tường thở dài một hơi. Điều anh ta lo lắng nhất chính là sợ Liễu Kình Vũ khinh địch. Anh ta ở vị trí Chánh văn phòng, anh ta hiểu quá rõ sự giả dối âm hiểm của ba người Hàn Minh Cường. Điểm mấu chốt nhất chính là, ba người này làm việc không hề từ thủ đoạn, để kéo một vị Trưởng phòng xuống, bọn họ có thể dung túng cho nhân viên gây sự, hơn nữa Hàn Minh Cường lại có chỗ dựa sau lưng. Đối thủ chính trị như vậy thật sự rất nguy hiểm.
Lúc này, Liễu Kình Vũ cười nói với Long Tường:
- Long Tường, anh không cần lo lắng về ba người kia, bọn họ căn bản không đủ tư cách để tôi liếc nhìn, điều tôi quan tâm là anh ở vị trí này đã bao lâu rồi?
Long Tường sửng sốt, lập tức cảm thấy manh mối gì đó, nhưng vẫn hết sức quy củ nói:
- Trưởng phòng, tôi đã làm hơn bốn năm rồi.
Liễu Kình Vũ sửng sốt:
- Hơn bốn năm rồi, theo lý thuyết đã được đề bạt lên trên.
Long Tường cười khổ nói:
- Đề bạt? Quá khó khăn. Tôi nếu được đề bạt hiện tại đã ở chức Phó phòng rồi, nhưng Phòng của chúng ta đã có mấy Phó phòng, gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cao-quyen-luc/2749858/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.