Liễu Kình Vũ nhận được điện thoại của Lâm Vân, sửng sốt nói
- Lâm Vân? Cậu nói gì? Có người dám bắt nạt mọi người? Cậu đang đùa tôi đấy à?
Lâm Vân liền nói:
- Đại ca, em làm sao dám đùa anh chứ. Mấy anh em thật sự là đang ở huyện Cảnh Lâm các anh bị người khác bắt nạt đây.
Nói xong, Lâm Vân đem chuyện của quán trà Tàng Chuyết nói sơ qua một lượt với Liễu Kình Vũ.
Liễu Kình Vũ sau khi nghe xong, sắc mặt liền trầm xuống.
Thân là đại ca của bốn anh em, Liễu Kình Vũ đối với anh em luôn vô cùng coi trọng, bây giờ lại có người bắt nạt anh em trong nhà của mình, Liễu Kình Vũ sao có thể nhẫn nại được.
Vốn đang trong lúc bận rộn tăng ca nhưng Liễu Kình Vũ vẫn bỏ hết công việc trong tay, gọi Long Tường qua, bảo anh ta sắp xếp một tài xế đưa bọn họ đến chỗ quán trà Tàng Chuyết.
Khi Liễu Kình Vũ đến quán trà Tàng Chuyết, quán trà Tàng Chuyết sớm đã biến thành một bãi hoang tàn rồi. Bảy, tám chiếc xe bị nghiền ép như những chiếc bánh sắt, còn bốn anh em Hoàng Đức Quảng, Lương Gia Nguyên, Lục Chiêu, Lâm Vân thì tinh thần phấn chấn đứng trước cửa quán trà Tàng Chuyết, chẳng có chút biểu hiện bị người khác bắt nạt nào cả. Ngược lại, ở dưới chân họ cách đó không xa, bốn người Dương Hải Thành, Bao Hiểu Tinh, Từ Văn Đào, Mã Tiểu Cương ngã lăn trên mặt đất, mặt mày bầm dập.
Lúc này, Bao Hiểu Tinh vừa dùng hai tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cao-quyen-luc/2749817/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.