Liễu Kình Vũ nói xong, tất cả mọi người đột nhiên im bặt, nhất là Tiết Văn Long và Thạch Chấn Cường, lúc này nội tâm bọn họ cũng đang tính toán, đang nghĩ cách xem làm thế nào để phản bác lại Liễu Kình Vũ. Vậy mà Hạ Chính Đức lại lộ ra vẻ hài lòng, nhìn về phía Liễu Kình Vũ, ánh nhìn ẩn chứa sự thích thú. Tuy trong lòng ông ta vẫn có chút bất mãn khi Liễu Kình Vũ tự tiện quyết định, nhưng chung quy vẫn là vì dân, điều này khiến ông rất vừa ý. Nói thật, khi Phác Tái Hưng nói ra yêu cầu đầu tiên, Hạ Chính Đức đã có suy nghĩ đập y một trận, nhưng thân là Bí thư Huyện ủy, tố chất tâm lý và tu dưỡng bản thân khiến ông ta không thể làm như vậy. Tuy nhiên, ông ta rất bất mãn khi Phác Tái Hưng ỷ mình là nhà đầu tư, nhắm vào tâm lý lo lắng của huyện Cảnh Sơn và thị trấn Quan Sơn trong việc phát triển khu du lịch núi Thúy Bình mà thừa nước đục thả câu. Nhất là sau khi Phác Tái Hưng đưa ra điều kiện đầu tiên, y liên tục đưa ta các điều kiện hà khắc hơn, rõ ràng là lòng tham không đáy, và Liễu Kình Vũ đã nói trúng tim đen của y.
Lúc này, Tiết Văn Long ngẩng đầu lên, lạnh lùng nói:
– Liễu Kình Vũ, có phải cậu cho là chỉ có mình cậu mới suy nghĩ cho nhân dân, mong mang lại lợi ích cho nhân dân, có phải cậu cho là ngoài cậu ra, những người khác đều bị bệnh thành tích? Nếu như cậu thật sự nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cao-quyen-luc/2749713/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.