Tuy trong lòng vẫn còn nghi ngờ, nhưng Bạch An Tương cũng không suy nghĩ sâu xa, vì trực giác nói cho cô biết, Trình Uyên sẽ không hại cô.
Bạch An Tương thấp thỏm, một lần nữa bước vào tòa nhà làm việc của Vịnh Ánh Trăng vào sáng hôm sau.
Giống hệt tình cảnh lúc trước.
Lễ tân xinh đẹp tiếp đón dẫn cô vào phòng làm việc của Tổng giám đốc, Tổng giám đốc Trương Tuần mỉm cười tiếp đón cô.
Không biết nếu Bạch Vĩnh Minh nhìn thấy cảnh tượng này liệu có tức đến hộc máu hay không.
Bạch An Tương định bàn bạc với Trương Tuần về hạng mục mới, nhưng Trương Tuần lại khoát tay tỏ vẻ không sao cả, điều này khiến Bạch An Tương càng nghi ngờ hơn.
Không có hứng thú sao? Nếu không có hứng thú tại sao lại đầu tư tám mươi triệu vào Tập đoàn Trái cây Bạch Thị chúng tôi? Chẳng lẽ tám mươi triệu với bọn họ mà nói, không phải là tiền sao? “Tổng giám đốc Trương, tôi cảm thấy có phải ông nên cẩn thận suy xét một chút không?” Bạch An Tương cẩn thận nói: “Hơn nữa, cấp bậc ký hợp đồng của tôi…” “Cô Bạch quá lo lắng rồi.” Trương Tuần cười cười: “Cô cứ ký là được, hơn nữa…” “Hơn nữa cái gì?” “Không, cô cứ ký đi, ký xong tiền sẽ được chuyển đến tài khoản của Bạch Thị các cô ngay lập tức” Trương Tuần vội vàng nói.
Thế là Bạch An Tương cứ mơ hồ ký tên mình như vậy.
Khi quay lại Tập đoàn Trái cây Bạch Thị, cô đưa hợp đồng đến phòng làm việc của ông cụ.
Ông cụ cười gật đầu liên tục.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cao-phu-quy/218481/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.