Nhưng cô phải thất vọng rồi, vì ông cụ chỉ ho khan một
tiếng, làm như không thấy.
Cô thật sự muốn bắt Bạch Vĩnh Minh quỳ xuống, để anh
ta vứt bỏ chút danh dự buồn cười kia, nhưng ông cụ
Bạch không lên tiếng, cô không thể làm được.
Mặc dù bây giờ cô đã bàn chuyện đầu tư thành công,
mặc dù ông cụ cho cô làm người phụ trách của hạng
mục mới. Nhưng ở nhà họ Bạch, địa vị của cô vẫn không
bằng Bạch Vĩnh Minh.
“Nói thật, anh có quỳ xuống dập đầu hay không không.
sao cả, tôi cũng không cần. Tôi chỉ muốn cho anh biết
đừng xem thường bất kỳ ai cả, nói không chừng người ta
còn mạnh hơn anh đấy”
Giọng nói dịu dàng nhưng lại nói ra lời hùng hồn, khí thế
vô đối!
Bạch Vĩnh Minh bị châm chọc làm đứng ngồi không yên,
sắc mặt khó coi như ăn phải cả ký ruồi bọ. Tuy Bạch An
Tương không kêu anh ta thật sự quỳ xuống dập đầu,
nhưng lời nói không nặng không nhẹ kia lại khiến anh ta
càng khó chịu hơn.
Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, Bạch An Tương.
chào tạm biệt ông cụ, nói muốn đi đưa hợp đồng cho.
Tổng giám đốc Trương.
Ông cụ cười liên tục gật đầu nói được.
Nghĩ đến sắc mặt khó coi của Bạch Vĩnh Minh, lúc rời
khỏi cô cực kỳ thoải mái.
Cảm thấy sắc thái của cả thế giới đều ấm hơn rất nhiều.
Vừa ra ngoài không lâu, điện thoại của Bạch An Tương
đã reo lên, mở ra xem thì thấy là mẹ gọi đến, cô chần
chừ một lát, cuối cùng vẫn nghe máy.
“Ôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cao-phu-quy/218476/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.