Trình Uyên ngẫu nhiên gắp một vài quả nho và ném vào miệng khi đi về phía nơi có ít người.
Đứng trên ban công tầng năm mươi nhìn ra ngoài, anh không khỏi có chút choáng váng, nhưng đồng thời cũng cảm thấy phấn khích tột độ.
Hầu hết thủ đô, với một cái nhìn toàn cảnh.
“Này, sao cậu lại thế này?”
Lúc này, một giọng nói lanh lảnh vang lên bên tai.
Trình Uyên khẽ giật mình, rồi quay lại nhìn.
Phát hiện mỹ nữ ngột ngạt nhíu mày, sắc mặt thẳng tắp chỉ vào hắn nói: “Ngươi không có mắt sao?”
Lúc này Trình Uyên mới để ý thấy chiếc cầu khinh khí cầu được kéo lên trên ban công có thể đã rơi xuống đất vì không được buộc chặt.
Người đẹp định kéo sợi dây rơi trên mặt đất lên, thật tình cờ khi Trình Uyên chỉ dùng một chân giẫm lên sợi dây.
Nhưng sau đó một lần nữa.
Vẻ ngoài của người phụ nữ này quá xinh đẹp khiến Trình Uyên không khỏi có chút mất mác khi nhìn thấy mỹ nhân.
Không phải Trình Uyên thay đổi ý kiến, mà là ai cũng có lòng yêu thích cái đẹp, chỉ ghét bị phụ nữ làm đẹp một cách bất ngờ thôi, ngoài ra không nghĩ tới chuyện khác.
Nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp này đang làm bộ dạng này, Trình Uyên nghĩ rằng người bên kia là nhân viên của khách sạn, không quan tâm đến cô ấy, giơ chân lên cười với cô ấy và nói: “Xin lỗi.”
Người đẹp khịt mũi không để ý đến Trình Uyên, rút dây ra muốn buộc lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cao-phu-quy/1142553/chuong-1156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.