Những đầu bếp khác đều đứng im, tựa như căn bản hoàn toàn không nghe thấy Trình Uyên nói gì cả.
Trình Uyên đi tới bếp lò, nhìn lại, lập tức hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Mấy người này đều là do đầu bếp béo đưa tới, hiện tại rõ ràng là đầu bếp béo không thích Trình Uyên thể hiện,nên bọn họ sao có thể nghe theo Trình Uyên được.
Vì vậy Trình Uyên cười liếc nhìn Chu Kiệt.
Chu Kiệt nhìn Lương Siêu một cái Lương Siêu trừng mắt nhìn đầu bếp béo.
Đầu bếp béo nhếch miệng lên và nói với các đầu bếp khác, “Được rồi, hãy làm theo lời hắn nói,ngược lại để tôi sẽ xem hắn có thể làm được những gì.”
Các đầu bếp ngay lập tức trở nên bận rộn.
Trình Uyên nhìn xuống bếp nồi quen thuộc trước mặt, trong lòng không khỏi hình dung lại trong đầu.
Năm mười ba tuổi, mẹ anh đã dạy anh nấu ăn, bà đã dạy anh trong nhiều năm qua.
Mẹ một thân một mình nuôi nấng, hẳn là không thể dựa vào trong thôn nhỏ này được, trước kia Trình Uyên chỉ biết mẹ nấu đồ ăn ngon, nhưng là chưa từng nghĩ tới điều này.
Theo như những gì anh có thể nhớ, mẹ anh làm việc tại khách sạn Quang Minh ngay lối vào làng, công việc kinh doanh tại khách Quang Minh đặc biệt rất tốt, nhưng vì ở nông thôn nên bà không kiếm được nhiều tiền.
Ông chủ khách sạn Quang Minh đã từng mời mẹ anh lên thành phố, nhưng dù ông đó có nói gì hay thuyết phục gì thì mẹ anh cũng không chịu rời khỏi làng, điều này khiến chủ khách sạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cao-phu-quy/1141704/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.