Mạnh Châu vội nói với thư ký bên cạnh ông ta: “Đi nói với thàng nhóc khốn nạn đó, mẹ nó đừng hét giá nữa”
Thật ra, Mạnh Châu cũng khóng muốn đối mặt với Trình Uyên, càng không muốn để anh biết quan hệ giữa ông ta và Mạnh Đại Tiền Kỹ thật, ông ta cũng không biết con trai mình sẽ đến đây tối nay.
Thư ký thưa vâng, lãng lẽ đứng dậy, cúi người đi qua chö đấu giá đến phía sau Mạnh Đại Tiền “Chú tịch Mạnh nhó, chủ tịch báo tôi nói với cậu đừng ra giá nữa, chiếc nhãn kia không đáng tiền đến vậy.”
Mạnh Châu rất tức giận rất bất lực, nhưng thư ký không biết. Thư ký cũng không thể nói với Mạnh Đại Tiền la “mẹ nó đừng hét giá” nữa. Vì vậy, anh ta chỉ có thể chính lại cách diễn đạt.
Anh ta tự cảm thấy mình chỉnh lại cách dien đạt rất thích hợp, nhưng thật ra thì tất cả ý nghĩ đều bị thay đổi. Sau khi Mạnh Đại Tiền nghe thì còn tưởng Mạnh Châu sợ anh ta mắc lừa chịu thiệt nên cười mia, lại giơ bảng lần nữa.
“10 triệu 100 nghìn.”
Người phụ nữ lảng lơ bên cạnh Mạnh Đại Tiền rất hả giận, kiêu ngạo ngấng cao đầu, nhìn Trình Uyên bảng lö mũi Mà Mạnh Châu phía xa lại run rấy cả người Cmn thứ phá của này, thật sự muốn khiến ông ta và Tuấn Phong phải làm đến ngươi sống ta chết sao.
Mạnh Đại Tiền cười mỉa nói với thư ký; “Anh về nói với ba tôi, không cần lo làng cho tôi, hiện tại đã không phải là chuyện có tiền hay không nữa rồi. Hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cao-phu-quy/1141598/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.