Bạch Vĩnh Minh hoảng rồi.
Phải biết, bây giờ anh ta đã là chủ nhân của nhà họ Bạch
rồi, chỉ nở mày nở mặt trong chốc lát, tuy rằng Công ty
Trái cây Bạch Thị không còn kiếm được nhiều tiền như
trước, nhưng có nhà họ Thẩm giúp đỡ, nhất định sẽ
càng ngày càng phát triển.
Vào lúo này, sao ảnh ta có thể ngồi tù được chứ?
Cho nên anh ta hoảng hốt hỗn loạn, thế mà lại đầu xin
Trình Uyên.
‘Vừa nãy muốn cướp tập đoàn của người ta, còn muốn
làm người ta thân bại danh liệt, bây giờ quay ra nói với
cảnh sát, bọn họ là người một nhà, lại còn đi cầu xin
Trình Uyên.
Nực cười đến mức nào?
Đừng nói đám lãnh đạo cấp cao Tuấn Phong cảm thấy
anh ta không có não, ngay cả những người nhà họ Bạch
đi theo Bạch Vĩnh Minh cũng cảm thấy anh ta đang tự
chuốc lấy nhục.
Làm sao Trình Uyên lại nói giúp anh ta được chứ?
Tất cả mọi người đều cho rằng Trình Uyên sẽ từ chối
ngay lập tức.
Nhưng đúng lúc này, Trình Uyên lại cười nói: “Tôi đã nói
rồi, tôi không muốn đấu với anh, bởi vì anh hoàn toàn
không xứng”
“Cho nên tôi sẽ tha thứ cho anh, có thể cầu xin đội
trưởng Lý tha cho anh, nhưng phải có một điều kiện”
Vừa nghe thấy anh bằng lòng tha thứ cho Bạch Vĩnh
Minh, tất cả mọi người đều kinh ngạc đến ngây người.
Vương Tử Yên vội vàng hét lên: “Chủ tịch, anh đừng để bị
anh ta lừa, anh ta chỉ giả vờ đáng thương thôi.. ”
“Đúng vậy Chủ tịch, nếu lần này anh tha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cao-phu-quy/1141566/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.