Trình Uyên hết hồn, theo phản xạ có điều kiện lại nện
xuống gáy hắn ta nhát nữa.
Người đàn ông cao to lại ngất xỉu lần nữa.
“Hả..”
Người lãnh đạo của Mục Như Trăn cùng với vợ ông ta sợ
hãi TT. sắc yết cũng AI ụ ê
“Ông nhớ kỹ” Cuối cùng Trình Uyên nói với người đàn
ông đầu hói: “Là đàn ông phải biết chịu trách nhiệm,
cũng đừng sợ phiền phức, càng sợ phiền toái sẽ lại càng
phiền toái. Nếu sau này vợ ông lại đến gây chuyện âm ï,
vậy đừng trách tôi dạy cho các ông biết phải làm người
như thế nào”
“Dạ dạ dạ..” Hai vợ chồng vội vàng gật đầu như giã tỏi.
“Đi thôi” Trình Uyên nói với Mục Như Trăn.
Hai người rời chốn tai tiếng này trước mặt bao nhiêu
người, quần chúng hóng chuyện thấy không còn chuyện
gì vui để xem nữa, cũng tản ra ai đi đường nấy.
Lúc này, người đàn ông cao to “vụt” một tiếng, lại đột
ngột ngồi dậy.
“Người đâu rồi?” Hắn ta nổi giận đùng đùng nói.
Tóc Xoăn và người đàn ông đầu hói nhìn nhau, sau đó
Tóc Xoăn “Oa!” một tiếng, ngồi sụp xuống đất khóc to.
Người đàn ông cao to lại xản tay áo lên: “Chị, chị đừng
buồn, em báo cho mấy anh em trong băng đảng, tìm anh
ta về trút giận cho chị!”
“Được rồi!” Lúc này, người đàn ông đầu hói hét lớn một tiếng.
Có lẽ ông ta chưa từng nổi giận trước mặt hai chị em
nhà này, cho nên tiếng rống to này khiến hai người đều kinh ngạc.
Tóc Xoăn cũng quên khóc luôn.
Người đàn ông cao to cũng quên cả khoác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cao-phu-quy/1141559/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.