“Cảm ơn anh đã nói với tôi những lời này”
“Đừng khách sáo” Trình Uyên ném đầu lọc thuốc lá
xuống, cười nói: “Đừng làm chuyện ngu ngốc”
Thẩm Trác gật đầu thật mạnh.
Trình Uyên thấy thế, thở phào nhẹ nhõm, cũng nhanh
chóng .” chỗyày. “N 1 ô
Bây giờ cũng đã đến lúc nên gặp mặt những ông chủ lớn
kia rồi, xem xem rốt cuộc bọn họ đang giở trò gì.
Khi quay về Tuấn Phong, ngay trong góc đại sảnh Tuấn
Phong, Trình Uyên nhìn thấy năm gương mặt xa lạ, đây
hẳn là ông chủ lớn của năm doanh nghiệp rồi.
Năm người này cơ bản đều đã từng gặp Trình Uyên, cho
nên khi Trình Uyên bước vào đại sảnh, năm người vội
vàng đứng dậy, chạy đến trước mặt Trình Uyên.
Vương Quân chạy nhanh nhất, vừa chạy đến không nói
hai lời, quỳ thẳng xuống trước mặt Trình Uyên.
Trình Uyên bị ông ta dọa cho hết hồn.
Năm người này cũng chẳng để ý hình tượng gì nữa,
trong đại sảnh Tuấn Phong coi như ném hết tất cả sĩ
diện.
“Chủ tịch Trình, cầu xin anh cứu tôi” Vương Quân bày vẻ
mặt cầu xin.
Trình Uyên vội vàng đỡ mấy người đứng dậy, anh không
ngờ được mấy người này lại làm việc không theo lẽ
thường như vậy.
“Tôi nói này mấy ông chủ lớn, gặp mặt cũng không cần
khách sáo như vậy chứ?” Trình Uyên bĩu môi nói.
Vương Quân nhìn xung quanh một vòng, khổ sở nói:
“Chủ tịch Trình, anh không biết đó thôi, cũng không phải
chúng tôi không muốn gặp anh, cũng không phải chúng
tôi muốn đối đầu với Tuấn Phong, thật sự là không tự
quyết định được”
“Ồ?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cao-phu-quy/1141553/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.