Cởi Hoàng Thái Lệ choáng váng, cô ta nói với Long Thầm Lãng: “Anh Long, Trình Uyên chỉ là một nhân viên quèn, sao có thể để anh rót trà cho anh ta được chứ” Long Thầm Lãng vội vàng nói: “Nên làm nên làm” Long Thầm Vũ cũng vội vàng hùa theo: “Đúng đúng, nên làm” Trình Uyên thấy hai người này bối rối, trong lòng rất sảng khoái.
Phải biết, trước đó Long Thầm Lãng vẫn lộ ra vẻ mặt khinh miệt bảo anh đi dập đầu xin lỗi Long Thầm Vũ, mà Long Thầm Vũ lại còn kiêu ngạo hơn bảo Từ Đầu Trọc giết mình, bây giờ thì sao… Ha ha.
“Hóa ra là hai vị là cậu chủ của Tập đoàn Long Đăng, em đây có tài cán gì dám nhận hai cậu chủ rót trà cho chứ” Trình Uyên trêu chọc cười nói.
Long Thầm Lãng vội vàng nói: “Để anh Trình chê cười rồi, so sánh với anh, chúng tôi chẳng là cái thá gì cả.” Long Thầm Vũ cũng gật đầu phụ họa: “Đúng đúng đúng” Bây giờ bọn họ đã biết được thân phận của Trình Uyên, đương nhiên không dám đắc tội Trình Uyên, dù sao Tuấn Phong bây giờ mà muốn xử lý Long Đằng, vẫn chưa phải chuyện gì khó khăn cả.
Cho nên, nếu Trình Uyên đã không muốn nói cho Thiệu Đình Đình và Hoàng Thái Lệ biết thân phận của mình, vậy hai người bọn họ đương nhiên cũng không dám vạch trần Trình Uyên trước mặt mọi người.
Cũng chính vì bọn họ không vạch trần, mới khiến Thiệu Đình Đình và Hoàng Thái Lệ đều chìm trong trạng thái mơ hồ.
Hoàng Thái Lệ khẽ hỏi Thiệu Đình Đình: “Người có tiền đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cao-phu-quy/1141489/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.