Có điều con dao kia không đâm sâu, vì thân dao bị một bàn tay to thô ráp cầm chặt, đồng thời, có từng giọt từng giọt máu tươi từ kẽ ngón tay chảy xuống.
Bạch Long mặc áo hoodie màu xám đột nhiên xuất hiện trước mặt Trình Uyên, cũng duỗi tay cầm chặt thân dao.
Sự xuất hiện của anh ta quá đột ngột, giống như đột nhiên xuất ậy, không chỉ có Trình Uyên không ngờ được, mà ngay cả sát thủ kia cũng giật mình.
Bạch Long liếc mắt nhìn về phần bụng bị dao đâm rách của Trình Uyên, sau đó chậm rãi quay đầu nhìn về phía nam sát thủ, ánh mắt dần dần trở nên lạnh lẽo.
Đây có lẽ là cảm xúc đầu tiên xuất hiện trên mặt anh ta.
Sau khi sát thủ nhìn thấy gương mặt của Bạch Long, tâm trạng bình tĩnh lại, có lẽ trong mắt anh ta, người vạm vỡ cao một mét chín này đang đứng trước mặt này thật sự chẳng ăn thua gì, ít nhất đối với anh ta mà nói, chẳng đáng là gì! Cho nên anh ta khinh miệt hỏi Bạch Long: “Rõ ràng biết mình không phải đối thủ của tôi, tại sao anh còn muốn đi tìm cái chết? Vì sự trung thành ngu ngốc à? Hay là…” “Phải!” Một chữ bật ra khỏi miệng, đột nhiên anh ta nhìn thấy một thứ đang nhanh chóng phóng to ra trước mắt mình.
“Âm!” Một tiếng, sát thủ không kịp né tránh, trúng một đấm ngay giữa mặt, bị Bạch Long đánh bay ra ngoài mấy mét, sau đó ngửa mặt ngã xuống đất, chấn động khiến một tầng bụi mù bay lên.
“Mẹ kiếp!” Trình Uyên ôm bụng bị con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cao-phu-quy/1141472/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.