Khi anh tới bệnh viện thì Nhi đang ngủ. Tay và chân trái của cô bị gãy. Thế là may rồi, ngã từ độ cao như vậy mất mạng chứ chẳng chơi. Nếu không có cái mái hiên di động bên dưới đỡ cho thì không biết còn ra thế nào.
Anh nhìn cô nằm trên giường mỏng manh, gầy yếu, xanh xao mà xót xa vô cùng. Dẫu biết gầy là đẹp nhưng cô quá gầy. Sắp tới anh nhất định phải ép cô ăn, ép cô giảm bớt công việc nữa.
Rón rén tiến lại gần giường bệnh, John kéo ghế ngồi xuống cạnh cô. Cầm bàn tay còn lành lặn của Nhi anh đưa lên môi hôn.
Tỉnh dậy thấy anh ngồi đó nhìn mình, cô cố rút tay lại nhưng không được. Cô hỏi với giọng lạnh nhạt:
- Anh đang làm gì ở đây thế hả?
Anh trả lời đầy thản nhiên:
- À, anh đến thăm cô bạn gái bị tai nạn.
“Đúng là cái đồ không biết xấu hổ, đã chia tay rồi còn cố dây dưa mãi!” cô bực bội nghĩ nhưng lại thấy thật dễ chịu khi bàn tay mình nằm gọn trong tay anh.
Có rất nhiều người đến thăm cô, kể cả Thanh Tú, đem theo 1 giỏ kiwi. Sao cô ta biết cô thích loại quả này, chả lẽ do Công nói.
Nhìn cô loay hoay mãi không xúc nổi thìa sữa chua, cô thuận tay trái, giờ tay trái gãy rồi, tay phải giống như phế vật, có hoạt động bấy lâu đâu mà biết làm gì, Thanh Tú đột ngột hỏi:
- Mày lúc nào cũng phải có 2 người đàn ông cùng lúc nhỉ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-xa-voi-mang-ten-hanh-phuc/3458641/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.