Lâm Lập An nghe thấy mùi chanh thơm mát thoang thoảng trên cổ áo Nghê Hiển Hách, cậu ôm hắn một lúc lâu rồi mới nói: “Tôi thích mùi thơm trên người cậu quá, mẹ cậu dùng nước xả vải gì vậy, thơm ghê cơ?” Dứt lời, cậu ra sức hít hà mùi thơm trên áo tiểu công tử, hệt một con cún nhỏ.
Nghê Hiển Hách bị nhiệt khí cậu phả ra làm cho ngứa ngáy, bật cười lên thành tiếng, giọng nói cũng tình cảm hơn, “Nhà cậu có điều kiện như vậy, mẹ cậu vẫn tự giặt quần áo sao?”
Lâm Lập An nghi hoặc nói: “Chẳng lẽ không được để mẹ giặt sao? Ngay cả quần lót tôi cũng phải tranh giặt trước, nếu như lại tranh giặt đồng phục với mẹ, chắc mẹ tôi lên cơn mất.”
Nghê Hiển Hách không nói gì.
Bốn phía xung quanh trở nên tĩnh lặng, đến lúc này Lâm Lập An mới phát giác mình nói sai.
Mẹ Nghê không quan tâm đến tiểu công tử, chỉ là hắn luôn tỏ ra kiên cường mạnh mẽ, không muốn người khác thấy một mặt yếu đuối của mình.
Nghê Hiển Hách cất tiếng: “Tôi cũng không biết dì giúp việc giặt quần áo cho tôi bằng cái gì, để lúc nào tôi hỏi cho.”
Lâm Lập An đứng lên vỉa hè cùng Nghê Hiển Hách, ôm lấy vai hắn bảo: “Mẹ cậu không xem xem cậu trưởng thành thế nào, bà ấy tự thiệt thôi.”
Nghê Hiển Hách tựa như đang hưởng thụ cánh tay ấm áp khoát lên vai mình của Lâm Lập An, dưới gió đêm mơn man mát lạnh, hắn khẽ híp mắt lại.
Lâm Lập An nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-valse-cua-nhung-ke-can-ba/3016629/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.