Nghê Hiển Hách và Lâm Lập An náo loạn đến nỗi cả người mướt mồ hôi, hai người lần lượt đi tắm rửa, lúc đi ra cả người khoan khoái, tinh thần càng thêm phấn chấn.
Lâm Lập An phát hiện, mỗi khi ở bên Nghê Hiển Hách, ý chí phấn đấu học tập của cậu cứ tăng vùn vụt không điểm dừng.
Sau khi lấp hết lỗ hổng kiến thức môn vật lý và hóa học, cậu bắt đầu mở sách Anh ra.
Nghê Hiển Hách vừa mới bước ra từ phòng tắm, thân trên không mặc áo, trên khuôn ngực trần trụi vẫn còn vương bọt nước, lấp lánh dưới ánh đèn mờ nhạt, mái tóc đen ẩm ướt, hơi nước nóng bốc lên làm da thịt trắng nõn nhuộm một tầng hồng phấn.
Lâm Lập An đang xem sách bài tập ngẩng lên nhìn, cảnh tượng tươi mát như vậy vừa hay lọt vào tầm mắt.
Đột nhiên cậu thấy hít thở không thông, miệng lưỡi khô khốc.
Nghê Hiển Hách thấy bộ dạng cậu như vậy liền xoay người đi lấy nước, Lâm Lập An chẳng tài nào dời mắt khỏi bóng lưng kia.
Vai rộng eo hẹp, tỉ lệ vô cùng cân xứng, bờ vai của hắn không quá thô to, các bắp thịt ôm lấy khung xương một cách rất tự nhiên. Hơn nữa, vai của hắn rất bằng, mẹ Lâm từng nói người như vậy là cái móc áo trời sinh.
Lâm Lập An không ngừng nuốt nước bọt, miệng lưỡi ráo hoảnh, môi như muốn nứt ra.
Đến khi Nghê Hiển Hách đưa nước tới, Lâm Lập An nhanh tay đoạt lấy, tu ừng ực hết sạch cốc nước.
Nước chảy xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-valse-cua-nhung-ke-can-ba/3016625/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.