Mông Nã và Lôi Khế Nhĩ đến một cửa hiệu gần khách sạn, họ dành nhiều thời gian ở kệ sách, Mông Nã và cậu mua một số nhạc phổ cùng nhau trao đổi.
Lôi Khế Nhĩ còn mua bản đồ hướng dẫn nước Pháp, mang theo để tiện theo dõi.
Trở về khách sạn, bận rộn với những việc riêng của họ, Lôi Khế Nhĩ còn tranh thủ thời gian mở laptop chơi game.
“Tôi rõ ràng đã nói mang hành lí gọn nhẹ, không nghĩ tới cậu cư nhiên còn mang theo laptop.”
“Laptop chính là cuộc sống của tôi.” Một ngày không có internet, sẽ cảm thấy đáng sợ.
“Tôi tưởng rằng đàn violon mới là cuộc sống của cậu.” Mông Nã cười nói
“Đàn violon là linh hồn của tôi!” Lôi Khế Nhĩ nhanh chóng đáp lại.
Mông Nã bật cười, “Đúng, đúng.”
“Anh không nghĩ vậy sao ?”
“Đàn violon giống như nữ nhân của tôi, tôi muốn nữ nhân của tôi phát ra tiếng rên rỉ tuyệt vời sung sướng.” Mông Nã hi hi cười, nói ra ý nghĩ của chính mình. Bất quá cũng bởi vậy mà âm sắc của Lôi Khế Nhĩ và hắn có chút bất đồng, âm nhạc Lôi Khế Nhĩ thuần khiết thiêng liêng còn âm nhạc của hắn lại phong phú cảm tình.
Lôi Khế Nhĩ hiểu được, nhìn nhau mà cười.
Buổi tối Lôi Khế Nhĩ và Lý Ngang nhắn tin, nhân cơ hội này cậu hỏi y đối với đàn violon có nhận định như thế nào.
Lý Ngang trả lời.
Lôi Khế Nhĩ kể lại cho Mông Nã nghe, Mông Nã nghe xong cười to một trận.
“Cậu ta luôn tự phụ như vậy sao ?”
“Đúng vậy. Anh ấy khi đã quyết định chuyện gì, rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-uoc-cua-de-con/15394/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.