Ba người đến nhà hàng, Bao Đức cùng Lý Ngang tiếp tục nói chuyện với nhau, Lý Ngang vẫn luôn đi cạnh Lôi Khế Nhĩ, làm cho hai người bọn họ … song song sánh bước, nếu là Lôi Khế Nhĩ đi chậm lại, y cũng sẽ đi chậm lại. Tuy rằng không phải bắt buộc cùng cách thức đi đứng, nhưng lại khiến người ta không thể bỏ mặc y. Lôi Khế Nhĩ vẫn luôn cúi đầu, không hề nhìn Lý Ngang hay Bao Đức.
Bồi bàn dẫn bọn họ đến bàn ăn bốn người, Lý Ngang vô cùng tự nhiên mà ngồi ở bên cạnh Lôi Khế Nhĩ. Lôi Khế Nhĩ nhìn đông nhìn tây, gọi món đều tận lực tránh người bên cạnh.
Bao Đức chậm rãi nói với Lý Ngang, mặc dù bọn họ đang dùng cơm, cũng dừng không được mồm mép, nói mãi không ngừng.
Lôi Khế Nhĩ hình như không nghe thấy, cũng không tham dự đề tài. Đến khi Bao Đức hỏi Lý Ngang ở Pháp có gặp được người đẹp nào không, Lôi Khế Nhĩ mới ngẩng đầu lên, nhìn Lý Ngang bên cạnh, cậu cũng rất muốn biết câu trả lời của Lý Ngang.
Thái độ chú ý của Lôi Khế Nhĩ, rõ ràng là lấy lòngLý Ngang, y cố ý úp úp mở mở, hỏi lại, “Cậu cảm thấy được tôi ở Pháp có gặp được người đẹp hay không?”
“Khẳng định là có! Với điều kiện như anh thì ở trong nước hay nước ngoài đều tốt như thế, nhất định có rất nhiều mỹ nhân Pháp yêu thương nhung nhớ!” Bao Đức một hơi trả lời, nếu nói không có hắn nhất định sẽ không tin. Xưng hô cung kính từ đầu rớt xuống một bậc, giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-uoc-cua-de-con/15377/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.