Lôi Khế Nhĩ chúc y ngủ ngon rồi tắt điện thoại. Hai người ở đây nhìn chằm chằm cậu, biểu tình cổ quái.
“Nhìn cái gì?” Lôi Khế Nhĩ vung tay trước mặt bọn họ.
“Vừa rồi là anh của cậu?”
“Đúng vậy a.”
“Cậu không biết là rất kỳ quái hay sao?” Ba Đốn hỏi.
“Kỳ quái chỗ nào?” Lôi Khế Nhĩ hỏi lại.
“Anh cậu rõ ràng đang ở nước ngoài, còn chăm chỉ gọi điện thoại đến kiểm tra, cũng không phải bạn gái.” Bao Đức tiếp lời, hắn cũng cảm thấy thật kỳ quái.
“Bạn gái còn không quản nhiều như thế!” Ba Đốn thêm vào, “Tôi nhớ rõ anh ấy cường lực phản đối cậu chơi cùng bạn bè, cậu xem, cậu còn phải nói dối anh ấy hiện tại ở nhà!”
Đúng vậy, bị phát hiện cậu sẽ chết chắc.
Lôi Khế Nhĩ dừng lại một chút, nói giúp Lý Ngang, “Anh là đang quan tâm tôi”
“Quan tâm quá mức. Ba mẹ tôi cũng sẽ không quản tôi như vậy.” Ba Đốn phản bác.
“Cậu chính là bị quản quá mức, mới có hai nhân cách!” Bao Đức nói trực tiếp, còn không quên trêu chọc, học giọng điệu nói chuyện của giáo sư, “Các trò nên học tập Lôi Khế Nhĩ lúc còn nhỏ phải biết khiêm tốn nhiều hơn.”
“Các cậu quả thật nên học tập tôi nhiều.” Lôi Khế Nhĩ cười nói.
Bao Đức sửng sốt một chút, nháy mắt không thể phản bác.
“Hơn nữa tôi không phải hai nhân cách, tôi là có cách xử thế của tôi. Các cậu còn quá nhỏ, không có biện pháp lý giải cảnh giới của tôi ngaz~~.” Lôi Khế Nhĩ lắc đầu, ra vẻ thành thục.
“Nhỏ? Cậu không phải sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-uoc-cua-de-con/15372/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.