"Nụ hôn của anh đáng giá thật đấy." Hoài An mỉa mai.
"Không phải là nụ hôn của tôi đáng giá mà là do em cưỡng hôn tôi nên nó mới đáng giá."
Hoài An cứng họng.
Xe đến trước cổng chung cư. Cô quay qua anh nói: "Đến đây thôi. Cảm ơn anh đã đưa tôi về."
"Em không định mời tôi cốc nước sao?"
"Anh định ngủ với tôi thật đấy à?"
Anh bật cười: "Tôi đâu có nói đùa." Anh nói tiếp: "Nhưng em yên tâm. Mặc dù tôi rất muốn ngủ với em nhưng cũng không phải là bây giờ. Tôi chỉ muốn đưa em về nhà thôi."
Giác quan thứ sáu của anh mách bảo anh nên đưa cô về hẳn nhà mới yên tâm.
"Được chứ?" anh hỏi.
"Cũng được thôi."
Căn hộ cao cấp tọa lạc ở tầng 81 của tòa nhà. Khi Hoài An đang định mở cửa thì Đoàn Mạnh Quân đưa tay cản lại.
"Khoan đã."
"Sao vậy?" cô hỏi.
"Cửa này có dấu hiệu bị phá khóa." Anh nói.
Không phải chứ? Hoài An nhìn kỹ lại khóa cảm ứng của cửa. Đây là khu chung cư cao cấp, bảo an vô cùng tốt. Đặc biệt tầng này. Thanh Phương đang ở nước ngoài. Mấy người kia cũng không thể nào tra ra được chỗ ở của cô nhanh như vậy.
Hơn hết, tên khốn khiếp nào dám phá khóa nhà cô.
"Để tôi vào trước xem thế nào?" anh nói.
Hoài An định cản anh lại nhưng anh đã nhanh chân vào trước. Nếu nhà cô bị đột nhập thật và chẳng may anh có mệnh hệ gì thì chắc là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-tuyet-voi-nhat-la-khi-anh-den/3357918/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.