🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hoài An thấy đầu đau như búa bổ. Những hình ảnh vẫn thường hiện lên trong cơn ác mộng lại hiện ra. Cô thấy mẹ mình trong bộ quần áo xộc xệch, khuôn mặt phờ phạc như kẻ mất hồn. Nỗi bi ai tuyệt vọng nơi đáy mắt. Mẹ cô đang đứng gần bên cửa sổ, dang rộng hai tay ngước nhìn lên bầu trời xanh trong. Cô sợ hãi gọi "mẹ ơi". Mẹ cô quay đầu lại nhìn cô mỉm cười. Mẹ cô nói gì đó nhưng lúc này cô đâu còn nghe được gì.



Cô vừa sợ hãi gọi: "Không! Đừng.. mẹ ơi.." vừa lao đến muốn giữ bà lại. Nhưng mẹ cô còn nhanh hơn, bà lao xuống không một chút do dự. Cô hét toáng lên rồi nhảy theo. Trần Chí Huy không biết từ đâu xuất hiện kéo chân cô lại. Cô nghe thấy tiếng hét thất thanh phía dưới, cô đẩy hắn ra muốn đến bên cửa sổ nhưng bị hắn ghì chặt xuống đất. Nước mắt cô lăn dài, cổ họng phát ra những tiếng kêu thật khó nghe, đôi tay không ngừng cào sàn nhà đến chảy máu.



Tại sao? Tại sao? Sao đến mẹ cũng bỏ cô mà đi như vậy. Rõ ràng hôm nay mẹ đến là để nói với cô là sẽ ra nước ngoài với bà ngoại và cậu để bắt đầu cuộc sống mới kia mà.



Cô thấy như vậy cũng tốt, có lẽ mẹ sẽ quên ba đi mà sống tốt hơn. Cô đã cố nặn ra một nụ cười thật tươi và bảo rằng thời gian qua sống rất tốt để bà yên tâm. Mặc dù cô rất buồn và thực sự một năm qua sống ở đây đối với cô không

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-tuyet-voi-nhat-la-khi-anh-den/3327908/chuong-39.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Điều Tuyệt Vời Nhất Là Khi Anh Đến
Chương 39: Sở thích nặng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.