11 năm trước.
Trần Hoài An sau khi đáp chuyến bay dài đầy mệt mỏi về Việt Nam vào buổi trưa thì đi thẳng về khách sạn lăn ra ngủ. Phải cho đến khi chiếc bụng đói của cô đánh trống liên tục thì cô mới buồn bò dậy.
Xem đồng hồ đã là hơn tám giờ tối, cô gọi đồ ăn lên phòng rồi đi tắm rửa. Sau khi ăn uống xong xuôi, tinh thần cũng trở nên phấn chấn hơn nên Hoài An quyết định ra ngoài đi dạo.
Lượn một vòng quanh hồ Tây, nhìn ngắm cái nơi mà cô đã đi dạo không biết bao nhiêu lần.
Đang tham luyến cảm nhận cái hương vị se lạnh của tiết trời mùa thu Hà Nội thì không biết ở đâu bỗng lòi ra một thanh niên đi đứng loạng choạng, càng ngày càng tiến lại gần Hoài An. Hắn nhếch mép cười.
"Người đẹp, sao lại đi một mình thế? Có muốn đi chơi với anh không?"
Mùi rượu nồng thoang thoảng trong không khí, Hoài An nhíu mày nhìn hắn.
Dáng người cao gầy, đầu tóc lỏm chỏm màu đỏ chóe, còn xỏ khuyên một bên tai, quần áo thì rách tua tủa lộ ra mấy mảng da trắng bóc. Nhìn chả khác gì trẻ trâu mới lớn.
Có vẻ hắn say rượu, bước đi loạng choạng tiến về phía Hoài An. Cảm thấy như hắn sắp ngã vào người mình, Hoài An nhanh chân né, còn tiện thể đạp vào cẳng chân hắn, khiến hắn kêu lên một tiếng ngã sõng soài ra gần mép hồ.
Hắn văng tục mấy câu, Hoài An nhìn quanh, thấy chỗ này khá vắng vẻ, cô liền tiến lại lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-tuyet-voi-nhat-la-khi-anh-den/2764297/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.