Trong văn phòng, Ngô Gia Kiệt nhìn người đối diện vẫn đang ung dung ngồi ở trên ghế xem tài liệu, muốn nói lại không xong. Cầm cốc nước lên uống cho bình tâm lại. Rồi thở dài, cũng không nhắc đến chuyện kia nữa, dù gì Đoàn Mạnh Quân cũng đã quyết định như vậy rồi.
"Anh cầm Đế Huyết Hồng đi rồi à?" Sáng nay hắn đã không thấy.
"Ừ." Đoàn Mạnh Quân lại bổ sung thêm một câu: "Đưa cho Hoài An rồi."
"Phụt! Khụ.. khụ.. khụ.." Ngô Gia Kiệt đang uống nước mà phun hết ra, ho đến sặc sụa, mặt như bị thần kinh nhìn người trước mặt. Tất nhiên Đoàn Mạnh Quân cũng dùng khuôn mặt đó để nhìn hắn.
Ngô Gia Kiệt ôm ngực, hít một hơi thật sâu hỏi: "Hôm qua anh đến đây?"
"Ừ."
"Tình cờ gặp Trần Hoài An?"
"Không phải tình cờ."
"Bị cô ta yểm bùa sao?" nghĩ đi nghĩ lại thì chỉ có thế mới lý giải thôi.
"Quả nhiên là vậy." Ngô Gia Kiệt đập tay "bốp" một cái như cuối cùng cũng hiểu.
"Anh yên tâm, dù có phải lên núi đao xuống biển lửa thì tôi nhất định sẽ tìm một vị pháp sư giỏi nhất để giải bùa cho anh." Ngô Gia Kiệt nói với vẻ mặt vô cùng quyết tâm.
Đoàn Mạnh Quân còn chẳng thèm nhìn hắn.
"Nếu tìm được, thì cậu nhớ bảo hắn xem một chút, mạch não cậu có đang hoạt động bình thường không."
Ngô Gia Kiệt: Tôi thấy mạch não anh mới không hoạt động bình thường ấy.
"Mà họp xong rồi sao anh không về tổng công ty đi?"
Ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-tuyet-voi-nhat-la-khi-anh-den/2764284/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.