Sau khi tắm rửa, đầu óc cũng tỉnh táo không ít cũng không vì sự mệt mỏi của cơ thể mà buồn ngủ. Khoác áo choàng tắm ra ngoài ban công hóng mát, hy vọng gió lạnh thổi qua có thể thổi bay đi ngổn ngang suy nghĩ trong cô."Tớ vẫn nghĩ cậu đã bỏ thuốc lá"
An Vân cũng đã tắm xong, trên cổ và gương mặt vẫn còn một tầng ửng đỏ, trên tay cầm hai lon bia vừa tiến đến ban công vừa lên tiếng. Một lon đưa cho Kỳ Thiên, sau đó khui lon bia còn lại trên tay nàng.
Quả thật cũng đã một năm rồi không nhìn thấy cô hút thuốc, lần này trở lại hút thuốc chắc hẳn là vì chuyện tối nay, cứ ngỡ đã chôn sâu, khóa kỹ thực chất chỉ là cố tình không chạm đến mà thôi.
Cô dập tắt điếu thuốc đang dở trên tay, đưa tay nhận lấy lon bia nàng đưa, bật nắp nhấp một ngụm lớn nuốt xuống rồi mới lên tiếng đáp lại, ánh mắt vẫn xa xăm
"Đúng là đã lâu không đụng tới"
"Nhớ lại lần đầu tiên cậu hút thuốc cũng đã qua gần 5 năm rồi" Nàng không nghĩ rằng mỗi một kí ức về Kỳ Thiên lại in sâu rõ ràng trong trí nhớ của nàng như vậy.
Nhớ đến thời điểm Kỳ Thiên về nước sau khi kết thúc 1 năm trao đổi sinh viên, lúc đưa tiễn cô ở sân bay đã đưa ra một hứa hẹn với An Vân sẽ duy trì liên lạc, mỗi năm vào kỳ nghĩ sẽ đến đây thăm nàng. Đúng thật Kỳ Thiên rất hiếm khi đưa ra lời hứa hẹn gì, cô không biết được ngày mai sẽ xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-tuyet-voi-nhat-danh-cho-em/399075/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.