*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Người dịch: Gui Ying
Biên tập: Iris
No. 114
Sáng ngày hôm sau, khi tôi tiến vào lớp học, có một nửa lớp đang lau sàn quay đầu hướng về phía tôi. May là tôi đã có chuẩn bị tâm lý trước. May mà tôi đi vào từ cửa sau, nếu đi vào từ cửa trước, chắc hẳn nhất định sẽ rất nghiêm trọng.
“Miễn lễ, miễn lễ!” Tôi gật gật đầu: “Không cần khách sáo như vậy đâu.”
Bọn họ cười ầm lên một tiếng, Giản Đơn lanh lợi chạy đến bên cạnh tôi, tùy tiện ngồi lên bàn của Dư Hoài.
“Tớ đều nghe nói hết rồi nha.”
“Nhìn ra rồi. Nghe ai nói vậy?” Tôi vừa cởi áo khoác vừa nói, tiện thể để găng tay lên máy sưởi dưới cửa sổ hong khô, động tác như nước chảy mây trôi, giọng điệu và thần thái đều rất thư thái và bình tĩnh.
“β.”
Mẹ nó, tôi biết ngay mà.
Cô ấy đúng là coi nhẹ sự sống chết của người khác, bản thân không tìm được bố, vậy mà còn có cơ hội nói chuyện thị phi với cậu ấy, tôi không kiềm chế được lườm một cái.
“Nghe nói Dư Hoài là con nhà giàu có, chỉ cần gào hai tiếng là có thể đem mẹ nó chạy mất dép rồi. Cậu ở bên cạnh nhìn có phải là rất cảm động không? Hả? Cậu nói gì đi Cảnh Ly Diệp!”
“Cảnh Ly Diệp?”
“Đúng vậy. Sự dũng cảm phản kháng của Dư Mật Âu và Cảnh Ly Diệp, cậu cảm thấy cái tên này thế nào? Hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-tuyet-nhat-cua-chung-ta/86954/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.