*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dịch: Gui Ying Biên tập: Iris
No. 82
Trên thế giới này thời gian ngắn nhất mà cũng dài nhất chính là thời gian chờ đợi ở phòng thi. Trước thời gian kết thúc bài thi một phút, bạn phát hiện bản thân có một bài toán mà ngay từ bước làm đầu tiên đã làm sai, bạn còn chưa kịp hô lên thì thời gian đã trôi đi rất nhanh rồi! Ngòi bút của bạn đã bắt đầu ra hoa, dòng tư duy giống như dòng thác chảy nhưng tiếng chuông vĩnh viễn ngay trước mặt bạn.
Có lúc tôi rất lo lắng, nếu như thời gian từ đầu đến cuối đều lấy cái tốc độ này mà biến mất, vừa quay đi, tôi liền thấy bản thân ở trong gương mái tóc dài trong nháy mắt đã biến thành tuyết.
Mặc dù là tóc tôi không có dài chút nào. Bởi tóc tôi là tóc ngắn.
Nếu để tôi lựa chọn, tôi thà rằng trải qua giây phút kinh tâm động phách này, để bài thi hoàn thành ước nguyện chưa thành của tôi, đi theo bước chân đã đi xa của giáo viên coi thi, cũng không muốn ngồi một mình ở trong đó đối mặt với sự trống rỗng to lớn, nghe thấy tiếng sột soạt của âm thanh viết bài, lật giấy, tựa như phải chờ đợi đến địa lão thiên hoang*.
* Ý chỉ thời gian dài đằng đẵng.
Lúc đó trong tầm mắt chỉ là một mảng trống rỗng. Cũng không phải là tôi hôn mê…tôi không biết nên làm thế nào để bạn hình dung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-tuyet-nhat-cua-chung-ta/86948/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.