*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dịch: Gui Ying Biên tập: Iris
No. 26
Có rất nhiều sự thích thú đối với những học sinh mới như chúng tôi, mọi người túm năm tụm ba bình luận về chúng tôi, đó là học sinh lớp 11, mặc đồng phục màu xanh thẫm.
Cũng có rất nhiều sự thích thú không chỉ riêng lớp của mình mà còn có các lớp kế bên nữa, họ thi nhau chụp ảnh, đó là học sinh lớp 12, đồng phục màu lam nhạt.
Ở cạnh nhau càng lâu, niềm vui càng ngày càng lớn.
Bọn tôi – đội quân hổ lốn, dưới sự chỉ huy của thầy chủ nhiệm, hòa vào biển người xanh lá, xanh lam kia, giống như đầu của chiếc bút máy đâm vào biển người rộng lớn kia. Trong cặp sách trống không, bởi vì tài liệu học vẫn chưa được phát, bên trong chỉ có mấy tờ giấy ghi công thức toán học, một quyển vở ghi chép, một hộp bút và một cái máy ảnh. Lúc tôi từ xa liếc thấy Dư Hoài, định gọi cậu ta nhưng mắt vừa nhìn liền chú ý đến chiếc cặp của cậu ta.
Đúng kiểu rất “đầy đặn” ấy.
“Cậu mang cái gì vậy? Cái túi khỉ gì thế?”
Đối với trò đùa không hề vui của tôi, cậu ta rất phối hợp mà khom lưng cúi đầu bày ra bộ mặt huyền bí “không thể nói không thể nói”, đưa ngón trỏ lên miệng nói một tiếng “suỵt”.
Hơi thở cậu ta phả lên mặt tôi, sau đó thì cười hì hì quay đi xếp hàng.
Còn lại tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-tuyet-nhat-cua-chung-ta/86935/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.