*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Người dịch: Hỏa Long Qủa Biên tập: Iris
No. 311
Trình Xảo Trân không nhận ra tôi.
Tôi làm hết trách nhiệm chụp ảnh, lão Phạm và cô ấy nói chuyện rất ăn ý, chỉ có một mình tôi ngồi bên cạnh nghịch điện thoại.
Khi cuộc phỏng vấn kết thúc, có một chàng trai đến hỏi thăm tôi.
“Ngại quá, xin hỏi… “ Cậu ta chỉ lên bàn tôi.
Lão Phạm quay đầu lại cười với tôi: “Cậu được đó, lần nào thử cũng không thoải mái.”
Tôi đưa đồ trên bàn cho chàng trai đó, nói một câu không có gì.
“Cái gì?” Trình Xảo Trân vẫn hoạt bát, nói chuyện nhiệt tình như năm đó: “Cái gì mà lần nào thử cũng không thoải mái?”
“Đồng nghiệp của tôi từng dạy tôi một cách hỏi thăm nhanh ở Starbucks chính là để sạc iPhone dựng đứng ở nơi dễ thấy nhất.” Lão Phạm chỉ vào tôi và nói.
Trình Xảo Trân cười.
“Kinh nghiệm này thật không tồi, rất thực tế. Tôi sẽ ghi nhớ, sau này sẽ dùng khi viết kịch bản.”
Cậu ta thật sự lấy bút ra và ghi lại, rất chăm chỉ.
Tôi vốn định lấy máy chụp lại khoảnh khắc cậu ta nghiêng đầu viết chữ, bao nhiêu năm như vậy, thói quen bắt lấy những khoảnh khắc thường nhật này vẫn chưa sửa được.
“Đúng rồi!” Tôi nói: “Chị Trình, chị xem những bức ảnh ban nãy chụp có vừa ý không ạ? Chúng tôi sẽ chọn một tấm thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-tuyet-nhat-cua-chung-ta/1918804/chuong-57-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.