*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Người dịch: Gui Ying Biên tập: Iris
“Cậu nói xem, chúng ta thật sự có thể gặp lại nhau ở Bắc Kinh ư?” Giản Đơn hỏi.
“Có thể.” Tôi gật đầu.
Thực ra tôi cũng không biết nữa. Nhưng tôi là người như thế này, đứng trước một khả năng mang tính tàn nhẫn, tôi sẽ cố gắng nhìn về hướng tích cực hơn, sau đó cười và nói với người khác rằng, đó không phải là khả năng mà là nhất định có thể.
Vận mệnh có nhiệm vụ đả kích, còn chúng ta có nhiệm vụ khích lệ.
Giản Đơn nhìn thấy bố mẹ mình trước nên nói lời tạm biệt với tôi. Tôi tiếp tục đi về phía trước, nhìn thấy bố tôi đứng ngoài xe gọi điện thoại.
Ông vẫy tay phía tôi, nói: “Mau lên xe nào.”
Xe chạy băng băng trên đường cao tốc. Hạ kính cửa xe xuống, bên ngoài là mặt đất phủ đầy tuyết đơn điệu, đồng ruộng hoang phế, thỉnh thoảng có một vài thảm cỏ khô héo lướt qua tầm mắt, cũng coi như là hòa hợp.
Giản Đơn học ban xã hội nên hiếm khi tôi có thể gặp mặt. β thì đi rồi. Dư Hoài mỗi ngày đều lo chuẩn bị chiến đấu, chỉ một mình tôi một lần lại một lần đối mặt với sự đả kích của kì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-tuyet-nhat-cua-chung-ta/1918792/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.