Dư Hoài bị phạt đứng ngoài của nửa tiết học.
Từ khi lên cấp ba đến nay, tôi chưa từng gặp chuyện bị đứng phạt thế này. Thầy cô đều đối xử với học sinh như thanh niên, đến cả chuyện to tiếng trách mắng cũng rất ít khi xảy ra.
Tôi giơ tay xin ra ngoài đi vệ sinh, cô Trương liếc xéo tôi rồi xũng gật đầu. Tôi liền lấy mấy tờ giấy nháo tính toán được gần nửa và một cây bút bi của Dư Hoài trong ngăn bàn, âm thầm chuồn ra ngoài từ cửa sau.
“ Này!”
Dư Hoài cảm kích cười lớn: “ cứu nguy khi gặp nạn, ta đây sẽ khắc cốt ghi tâm.”
Tôi không kìm được định lườm cô Trương “ Thôi đi, tớ còn phải giả vờ đi nhà vệ sinh đấy, cậu cẩn thận không bị phát hiện đó.”
Chuông tan học vừa kêu lên, cô Trương còn chưa rời khỏi bục giảng, chúng ta đã ào ra ngoài xem Dư Hoài, phát hiện cậu ấy đang ngồi trên nền đất, lấy mấy tờ giấy kê mông, dựa tường ngủ ngon lành từ lúc nào.
Tuy nhìn cậu ấy khi ngủ rất xấu, ngoác nửa miệng ra lại còn chảy nước miếng, bọn β liền lấy điện thoại ra chụp nhưng tôi không chịu được, rất đau lòng.
Tuy bây giờ là giữa hè nhưng sự phóng khoáng của mùa hè đã dung túng cho sự lười biếng của chúng tôi, nhưng tôi biết mùa đông của “lớp 12 đen tối” mà chị Lạc Chỉ từng nói với tôi hai năm trước sắp đến rồi. Thế nhưng, Dư hoài – người luôn khiến tôi tràn đầy năng lượng mặt trời, gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-tuyet-nhat-cua-chung-ta/1918783/chuong-50-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.