Dịch giả: Thỏ Con Lạc Đường
Trong khách điếm, Đường Thiên Viễn nhìn phần vải lụa mà ngẩn người. Trên vải lụa được viết đầy chữ, góc dưới bên trái còn có một dấu ấn hình vuông khắc bốn chữ “ Mệnh đức chi bảo”. Đây là một trong hai mươi bốn ấn kí của Hoàng đế.
Không sai, trước mặt hắn lúc này chính là mật chỉ.
Hôm ấy, hắn gặp được Thái giám Đại tổng quản – Thịnh công công đến truyền chỉ lúc hắn từ Cổ đường thư xá trở về.Đường Thiên Viễn vô cùng kinh ngạc, ngày thứ hai hắn đến huyện Đồng Lăng thì Thịnh công công đã đến.Có thể thấy hai người chân trước chân sau, cùng lúc mà tới, cũng không biết Hoàng thượng có việc gì khẩn cấp.
Đến lúc hiểu được Thánh chỉ, Đường Thiên Viễn mới nhận ra mình đã vô tình rơi vào cái hố Hoàng thượng đã đào sẵn.
Trong mật chỉ có viết: Hoàng thượng cùng cha hắn hoài nghi ở huyện Đồng Lăng có người khai thác hoàng kim, cất giấu khoảng mười vạn lượng. Đúng lúc Đường Thiên Viễn lại đang ở huyện Đồng Lăng, nên trước phong cho hắn là Huyện lệnh, cẩn thận điều tra việc này. Đồng thời, đề phòng Đường Thiên Viễn bị hạn chế quyền lực,Hoàng thượng bí mật phong hắn làm Khâm sai đại thần, khi cần thiết có thể thay hoàng đế đi tuần thị sát, nắm bắt toàn bộ tình hình của Nam Trực Lệ *.Ngoài ra còn thiện chí gợi ý cho hắn, vụ án này cùng với Huyện lệnh tiền nhiệm của huyện Đồng lăng có liên quan mật thiết.
* tỉnh Nam Trực Lệ ( tức Nam Trực),đây là tên gọi vào thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-tieu-lenh/60938/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.