Edit + Beta: Vịt
Đường cong nhân sinh khó tránh khỏi nhấp nhô, mà Đổng Hợp Thắng bây giờ, đã ngã xuyên trục X.
Hà Vũ Bạch thò đầu chống tay, đành phải nghe hắn chửi một đống thô tục "bíp bíp —" liên tục. Cũng khó trách, Hà Vũ Bạch nói thầm. Chuyện này dù là ai nhất thời cũng không chịu được, huống chi là kiểu người dựa vào cây "bíp bíp —" tung hoành.
Không trút giận, e là sẽ nghẹn chết.
"Hợp Thắng, Hợp Thắng, đừng chửi nữa, đây là bệnh viện." Thật sự không nghe nổi nữa, Hà Vũ Bạch lên tiếng khuyên bảo. Cả khu cấp cứu đã nghe thấy tiếng Đổng Hợp Thắng, cửa phòng bệnh luôn có người ngó nhìn.
Trước mắt đừng nói đường máu, ngay cả huyết áp của Đổng Hợp Thắng cũng sắp nổ tung rồi. Giỡn cái mẹ gì thế! Đổng thiếu đây sao mang thai được!? Hắn không cả lau chất tiếp âm trên bụng, vơ lấy điện thoại trở mình xuống giường, thề phải dạy dỗ cả cuốn "Tam Tự kinh" cho tên đầu sỏ.
Tức đến mức đầu ngón tay run rẩy, hắn vất vả mở danh bạ ra, lại đột nhiên nghĩ tới không có số của Andy. Mà trước mắt gọi điện thoại cho tên Lạc Quân Hạo, hiển nhiên không phải chủ ý tốt. Không cần nghĩ, cháu trai kia nhất định sẽ hỏi nguyên nhân, sau khi biết chân tướng cũng cười ná thở.
Hà Vũ Bạch thấy hắn tức đến mức tai đỏ bừng, vội vàng tháo găng tay, đi lên đỡ tay hắn khuyên nhủ: "Hợp Thắng, đừng vội, ngồi xuống đã."
Đổng Hợp Thắng hoàn hồn, nghiêng đầu nhìn tay Hà Vũ Bạch nắm lấy cánh tay mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-thu-dan-tam/428472/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.