Edit + Beta: Vịt
Thấy Hà Vũ Bạch tối hôm trước còn nhồm nhoàm thịt, bây giờ nghe chữ "thịt" đã không ổn, Trình Nghị chợt thấy mang thai thật là việc vất vả. Nó đứng dậy đến phòng bếp cắt quả chanh, ngâm vào cốc, bưng về đưa cho Hà Vũ Bạch.
"Chua không? Có cần thêm đường không?" Trình Nghị nghiêng đầu nhìn cậu hỏi.
"Không cần, vậy là được rồi."
Hà Vũ Bạch cảm kích cười cười với nó. Thành thật mà nói, cậu uống không có vị chua, ăn chanh không cũng được. Giờ cậu ăn cái gì cũng không có mùi vị, cảm giác giống như trên đầu lưỡi bọc lớp màng giữ tươi.
Vừa nãy ăn cơm dưới tầng, Lãnh Tấn gọi hai món, một món khoai tây sợi xào chua, một món măng xào dưa chua. Hà Vũ Bạch ăn trong miệng như nhai sáp, cuối cùng chỉ ăn nửa bát. Nửa bát này cũng không lâu lắm, bàn bên gọi thịt nướng nồi, vừa bê đĩa lên, mùi thịt và mùi tỏi nồng nặc làm cậu sặc chạy thẳng vào nhà vệ sinh.
Vị giác gần như biến mất, nhưng khứu giác lại cực kì nhạy cảm.
Lãnh Tấn về nhà liền chạy vào bếp, nói cậu lúc nãy ăn đã ói ra hết, nấu cho cậu ít bánh canh uống. Hà Vũ Bạch thương Lãnh Tấn đứng mổ cả ngày, kêu hắn không vội, dù sao mình cũng nuốt không trôi. Lãnh Tấn không nghe, cứ như Hà Vũ Bạch ăn ít đi một miếng, buổi tối hắn ngủ không ngon vậy.
Cầm nước chanh, Hà Vũ Bạch nói với Trình Nghị: "Tiểu Nghị, em giống cha em, rất biết chăm sóc người khác."
"Đó là giáo dục của em tốt."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-thu-dan-tam/428452/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.