Edit + Beta: Vịt
"Úi, chủ nhiệm Lãnh, cậu đây là bị mèo cào à?"
Đụng phải Lãnh Tấn trong thang máy, chủ nhiệm Cầu cực kỳ cảm thấy hứng thú với vết cào trên cổ đối phương.
"À...... ở nhà xe gặp phải mèo hoang......"
Lãnh Tấn cười khan. Hà Vũ Bạch không phải cố ý cào hắn, mà lúc xuống đất chân nhũn theo bản năng muốn túm lấy chỗ dựa, không nghĩ tới cào 3 đường trên cổ hắn. Cào tróc da, lúc Lãnh Tấn cạo râu tạo bọt đau nhức. Được rồi cái này không tính là gì cả, nếu thật sự chạy đến điều trị khẩn cấp như trước đây, cơ đáy chậu co giật đến hai người gắn liền với nhau bị đưa đến điều trị khẩn cấp, ba cái chân của hắn nhất định gãy hết.
Đều là người từng trải, chủ nhiệm Cầu cũng không tiện hỏi sâu hơn, ngược lại quăng ánh mắt lên băng đen trên ống tay áo Lãnh Tấn: "Hậu sự của ông cụ, đã làm ổn thỏa rồi?"
"Ừ." Lãnh Tấn gật đầu.
"Chôn ở đâu?"
"Ngoạ Long Uyển."
"Chỗ đó rất đắt."
Lãnh Tấn lắc lắc đầu: "Mộ gia tộc, mua mấy chục năm rồi."
Thấy cửa thang máy chậm rãi mở ra, chủ nhiệm Cầu vỗ vỗ vai hắn nói "Bớt đau buồn."
Cám ơn đối phương, Lãnh Tấn vội vã bước ra thang máy. Hà Vũ Bạch xin nghỉ phép, nằm chân cũng run miễn nhắc đến đứng dậy. Hắn vốn định xin nghỉ thêm 1 ngày ở bên cạnh đối phương, nhưng đã 1 tuần không đến, khu bệnh dồn một đống chuyện lớn. Hà Vũ Bạch từ chối yêu cầu bầu bạn của hắn, chỉ dặn hắn buổi tối về sớm chút.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-thu-dan-tam/428420/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.