Edit + Beta: Vịt
*** Đợt này tui sẽ đẩy bộ này lên nhanh nhanh chút nhé, chứ sau này còn cân thêm 2 bộ mới nữa thì bộ này lại để lâu quá ý
Đưa Hà Vũ Bạch đến bãi đỗ xe ngầm dưới khu nhà, Lãnh Tấn kéo Hà Vũ Bạch lại gặm đỏ môi đối phương. Hắn muốn đưa người vào nhà, nhưng Hà Vũ Bạch không cho, nhìn ý tứ dường như sợ hắn vào nhà liền ỳ đấy không đi.
Cũng khó nói, Lãnh Tấn dễ hiểu tự kiểm điểm bản thân. Mặc dù trên đùi vẫn đau, mặc dù con dao thiến lợn Trịnh Vũ Hoàng nhắc đến vẫn lóe sắc bén trước mắt, mặc dù dạy bảo ân cần của chủ tịch Trịnh quanh quẩn bên tai, nhưng thứ gì kia lên não, sống chết hoàn toàn có thể mặc kệ.
Có câu nói đàn ông là động vật dùng nửa người dưới suy nghĩ, Lãnh Tấn thừa nhận. Trong phạm vi quan niệm đạo đức cho phép, thỏa mãn nhu cầu bản năng là hợp tình hợp lý. Hắn cũng tin nhiễm sắc thể Y của Hà Vũ Bạch cho dù không hoàn toàn giống mình, nhưng về nguồn gốc đều là cội nguồn chung. Chỉ cần chăm chỉ cám dỗ, sớm muộn gì cũng khiến đối phương nhận rõ bản tính.
"Chủ nhiệm Lãnh...... anh nên...... anh nên về nhà......"
Hà Vũ Bạch gian nan kéo cái tay quấn ngang hông ra, đẩy mặt đối phương ra. Còn tiếp tục nhất định sẽ cọ súng lửa — Lúc nãy cậu còn tưởng mình sờ thấy là cần gạt số, nhưng chợt nhớ tới xe này của Lãnh Tấn là cần gạt dạng núm xoay, căn bản không có cần gạt số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-thu-dan-tam/428416/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.