Khi Hình Vanh trong đại quân nhìn Phương Minh Cư mặt mũi tràn đầy bụi đất, đáy lòng nhất thời nguội đi!Quả nhiên Phương Minh Cư đưa đám nói:- Quân sư, chúng ta tối hôm qua bị mai phục, không nghĩ tới Dương thành đột nhiên thêm ra ba mươi ngàn đại quân đánh lén quân ta!Sắc mặt Hình Vanh tái nhợt, vội vàng lùi lại mấy bước, nhìn bên Phương Minh Cư đã còn thừa không bao nhiêu binh mã!Nếu như ngay cả Dương thành đều bị mai phục, vậy Giang thành!Quả thật đúng là không sai!Sau một ngày lại chạy về một đoạn đường, Trần Mãnh cũng chỉ huy tàn quân chật vật không chịu nổi chạy đến!Ba đường tàn quân tụ hợp!Chư vị tướng lãnh yên tĩnh không nói, mười phần uể oải, đã không có khí thế như trước!Mà Hình Vanh không ngừng âm thầm suy nghĩ, sắc mặt càng ngày càng trắng xám!Hình Vanh không ngừng lắc đầu, hi vọng không phải như mình nghĩ, bọn họ chỉ là thua do Tần Vương phủ nhanh chóng phái tới cứu binh mà thôi!Nếu như không phải!Hình Vanh dừng lại, ánh mắt gắt gao nhìn con đường đi hướng Lương thành!Phía trước đường núi uốn lượn quanh co, rừng cây rậm rạp.
Lúc này toàn quân đều dừng lại nhìn Hình Vanh,Chỉ thấy Phương Minh Cư lộ ra biểu lộ nghi ngờ, không hiểu hỏi:- Quân sư làm sao dừng lại, chúng ta tranh thủ thời gian trước quay về Lương thành, không phải vậy truy binh sẽ chạy tới!Lúc này, sắc mặt Hình Vanh tái nhợt, ánh mắt mang theo vẻ kinh hoảng, nhìn đại quân phía sau, lập tức bình phục nội tâm rung động.
Bắt đầu đi về phía trước, mọi người thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-thap-lam-hoang-de/3810765/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.