Thượng Quan Kỳ lạnh lùng nói :
- Cô nương ám toán một cách đột ngột, không phải là hành vi của chánh đại quang minh. Tại hạ vì nghĩ cô là hàng nữ lưu không tiện ăn thua với cô nữa, xin đi đây!
Nói xong, rảo bước ra ngoài sảnh đường. Nữ lang áo trắng lại đưa mình ra cản lối nói :
- Muốn chạy ư? Đâu dễ dàng như vậy!
Thượng Quan Kỳ bực mình hỏi :
- Cô còn muốn gì nữa?
Nữ lang áo trắng đáp :
- Quan huynh hãy tiếp ba mươi chiêu của tôi. Nếu chống được thì hãy đi!
Thượng Quan Kỳ đắn đo: “Nếu mình quyết tâm điều tra việc này thì sớm muộn thế nào cũng có một trường ác đấu, vậy thử trước ba mươi chiêu để dò võ công nàng cũng tiện”.
Nghĩ vậy chàng lạnh lùng đáp :
- Tại hạ xin cung kính tuân mệnh nhưng xin thanh minh trước: chỉ đánh ba mươi chiêu thôi, quyết không đánh hơn.
Nữ lang nói :
- Được rồi! Phòng này nhỏ hẹp, chúng ta ra ngoài sân kia.
Nói xong nàng đi trước, bước ra khỏi phòng.
Thượng Quan Kỳ đã thấy võ công nữ lang hiểm độc lạ thường. Cứ nhìn bề ngoài của nàng thì chẳng khác gì bông hoa đào mới nở, mà tâm địa nàng lại tựa hồ rắn rết. Chàng vừa đi vừa vận khí đề phòng, theo sau nữ lang áo trắng. Nữ lang thỏ thẻ tiếng oanh cười nói :
- Ra khỏi phòng là chiến trường rồi đấy nhé. Quan huynh hãy cẩn thận.
Tiếng nàng êm dịu ngọt ngào như rót vào tai, chẳng có chút chi là tức giận.
Thượng Quan Kỳ nói :
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-sao-me-hon/49793/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.