Thượng Quan Kỳ định sẵn lập trường, cảm thấy trong người nhẹ nhõm, thản nhiên cất bước đi về phía trước.
Viên Hiếu chờ lâu nóng ruột, phải cố nhẫn nại không dám thúc giục. Y vừa thấy Thượng Quan Kỳ cất bước, lập tức đi theo. Đi thêm chừng bốn, năm dặm nữa thì đến chùa.
Thượng Quan Kỳ đã thuộc đường lối, đi thoăn thoắt vào chùa. Chàng tung mình nhảy lên gác chỗ quái nhân ở. Viên Hiếu tuy chưa luyện khinh công nhưng vì trèo đèo vượt núi đã quen nên y nhảy lên cao chẳng kém gì Thượng Quan Kỳ, lại có phần nhanh nhẹn hơn nên lúc nào cũng theo kịp sát bên chàng. Gần đến trước cửa sổ Tàng Kinh Lầu, Thượng Quan Kỳ đột nhiên dừng bước quay lại bảo Viên Hiếu :
- Viên đệ đứng đây chờ, để ta vào trước yết kiến lão tiền bối rồi sẽ trở ra đón.
Viên Hiếu tuy không hiểu hết nhưng cũng dừng lại, nét mặt lộ vẻ kinh ngạc.
Thượng Quan Kỳ lại nghĩ y chưa hiểu tiếng người liền lấy tay ra hiệu. Viên Hiếu nhìn tay chàng, nhe răng ra cười rồi đứng lại.
Thượng Quan Kỳ liệng mình băng vào, thấy cửa sổ đóng chặt, bên trong im lặng như tờ thì không khỏi kinh nghi. Chàng nghĩ lại đã hơn một ngày chàng không nghe thấy tiếng tiêu. Chàng dùng ngón tay khẽ gõ cửa và nói nhỏ :
- Vãn bối là Thượng Quan Kỳ đã về đây để bái tạ lão tiền bối đã cứu mạng cho. Phải chăng lão tiền bối đang lúc vận khí nhập thần?
Chàng chờ hồi lâu mà trong gác vẫn không thấy tiếng trả lời lại càng kinh hãi, đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-sao-me-hon/49783/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.