Liên Tuyết Kiều cả kinh vội đề chân khí thủ thế đề phòng. Nàng biết tai mắt Cổn Long Vương linh mẫn vô cùng, chỉ hơi thở mạnh là lão biết ngaỵ
Bỗng thấy tiếng cười sang sảng đáp:
– Lão phu là Bao Kế Hiền, còn ngươi là aỉ
Liên Tuyết Kiều rùng mình tự hỏi:
– Lão Bao Kế Hiền này là nhân vật như thế nàỏ Nửa đêm lão còn vào trong mộ Đường Toàn làm gì?
Nàng ngoảnh đầu nhìn ra thì thấy lão già râu bạc chùng đến rốn, tay cầm cây quài trượng thong thả đi đến.
Cổn Long Vương lạnh lùng đáp:
– Tại hạ là Cổn Long Vương.
Bao Kế Hiền rùng mình một cái rồi cười rộ nói:
– Lão phu từng nghe cái tên hung ác của nhà ngươi đã lâụ Đêm nay được gặp thật là may mắn.
Cổn Long Vương cả giận nói:
– Lão thất phu này mở miệng nói càn, ngươi đừng hòng sống yên ổn được nữạ
Bao Kế Hiền cười ha hả nói:
– Cái đó chưa chắc. Nếu chúng ta động thủ đánh nhau chưa biết ai ăn aỉ
Cổn Long Vương điên tiết, quát lên một tiếng, nhảy xổ lại, phóng chường ra đánh.
Bao Kế Hiền nói:
– Giỏi lắm!
Rồi vung chưởng lên đỡ.
Hai kình lực chạm nhaụ Cổn Long Vương vẫn giữ nguyên vị, còn Bao Kế Hiền bị hất lùi lại hai bước.
Nhưng lão này bình tĩnh lạ thường, tuy bị chưởng Cổn Long Vương hất lùi lại, mà lão tuyệt không nổi giận, lại càng cười to hơn trước, nói:
– Tiếng đồn Cổn Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-sao-me-hon/2543898/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.