Đường Toàn khoanh tay thi lễ hỏi:
– Cổn Long Vương có điều chi dạy bảo?
Cổn Long Vương lạnh lùng hỏi lại:
– Ngươi có biết hiện giờ chỗ ngươi lâm vào tình trạng như thế nào không?
Đường Toàn đáp:
– Ở giữa vòng vây trùng trùng điệp điệp của Cổn Long Vương.
Cổn Long Vương nét mặt vẫn trơ như đá, hoác miệng ra cười nói:
– Ta nghĩ tình đồng môn cố cựu để cho ngươi tìm đường sống một lần chót.
Đường Toàn cười lạt đáp:
– Đáng tiếc là tại hạ quyết tâm giết Cổn Long Vương.
Cổn Long Vương cười sằng sặc nói:
– Dù các hạ có huy động những tay cao thủ Cùng Gia Bang tới đây, tại hạ cũng chả sợ. Huống chi các hạ đã bị bao vây trùng điệp, dù mọc cánh cũng không bay thoát. Thế mà các hạ còn nói khoác được, sao không biết thẹn?
Đường Toàn nghiêm sắc mặt nói dằn từng tiếng:
– Cổn Long Vương! Chắc ngài đã biết rõ tại hạ không nói huênh hoang bao giờ.
Cổn Long Vương càng cười lớn nói:
– Nhưng tiếc rằng ngươi không thể sống được đến sáng mai.
Đường Toàn nói:
– Cái đó chưa chắc.
Cổn Long Vương lạnh lùng nói:
– Ngươi tự tin rằng bày cái trận cỏn con này ngăn được ta chăng?
Đường Toàn đáp:
– Ngươi không tin thì hãy thử xem.
Cổn Long Vương đột nhiên lạng mình đi một cái nhanh như tên bắn nhảy xế lại.
Thượng Quan Kỳ vẫn lưu tâm đến cử động của Cổn Long Vương, thấy thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-sao-me-hon/2543821/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.