Bình thường vẫn là Lam Úc Kiệt chủ động tìm Vương Diệu, trừ phi rất bận, bằng không Vương Diệu không bao giờ cự tuyệt lời mời của Lam Úc Kiệt.
Có mấy lần, Vương Diệu lái xe đi bệnh viện đón anh, anh đã phi thường mệt mỏi, tới mức vừa lên xe đã ngủ.
Trên làn da trắng nõn của Lam Úc Kiệt, xuất hiện một quầng thâm dưới mí mắt, Vương Diệu thấy mà đau lòng, sau khi về nhà đặt anh lên giường, tính để anh ngủ một giấc ngon lành, nhưng vừa tắt đèn, thì Lam Úc Kiệt đã tỉnh.
Cho dù đã mệt đến không còn sức, anh vẫn quấn quít lấy Vương Diệu muốn làm một lần.
Vương Diệu không khuyên được, đành xách súng ra trận, không ngờ mới làm một nửa Lam Úc Kiệt đã ngủ như chết.
Phân thân còn cắm bên trong, Vương Diệu dở khóc dở cười, nhìn Lam Úc Kiệt mệt như vậy, cậu thấy luyến tiếc, đành vào WC tự giải quyết, sau đó trở ra tẩy rửa cho Lam Úc Kiệt, làm anh sạch sẽ nhẹ nhàng khoan khoái.
Lam Úc Kiệt luôn nói mình phải làm tình mới ngủ ngon được.
Sau vài lần, Vương Diệu phát giác kỳ thật không phải làm tình xong anh mới ngủ ngon, mà cậu thấy hình như anh đang tìm kiếm một cảm giác được yêu, trong những lần hai thân thể kịch liệt giao triền.
Tựa như thời gian cậu sống một mình ở Anh quốc, mỗi đêm trước khi đi vào giấc ngủ trong lòng cậu luôn thấy hoảng sợ.
Lúc đó mỗi tối Vương Diệu đều uống rượu, uống đến mức đầu óc mơ hồ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-nhat-lam-thien/2857833/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.